Cũng chỉ hoài công em biết không
Sông xa đâu thể chảy chung dòng
Em như sông Hậu phù sa ngọt
Anh tựa Lô giang trải núi rừng...
Đâu thể bảo rằng em hết yêu
Khi quê hương bão cuốn xoay chiều
Cuốn anh trong đó em trong đó
Chẳng hệ gì khi em bước xiêu
Em ạ vì sinh lầm thế kỷ
Có buồn cũng chỉ vậy không hơn
Có đau cũng đã thành vô nghĩa
Đời đã như là cá mắc nơm...
Chẳng trách gì đâu chẳng trách đâu
Lỡ em thay áo bước qua cầu
Hãy xem như chúng mình chưa gặp
Chưa hẹn thề sau buổi tiễn nhau
Nhược Thu