Dẫu rằng thân xác hóa hư không
Dẫu ngày, năm, tháng, trong mòn mỏi
Đường về như muôn lối mênh mông
Kệ em, đừng khuyên em quên lãng
Tình mình đau phải chỉ dăm hôm
Dù mây thay lối quên hạt nắng
Tình em muôn thuở vẫn vuông tròn
Kệ em, dù vai kia rạm nắng
Tóc thề không còn óng đường tơ
Đôi chân quỵ ngã trên đường vắng
Không quên ba chữ: sẽ đợi chờ!
Kệ em, hãy để cho em đợi
Anh nhắc làm gì chuyện sang sông
Tình ta có ngăn chia ngàn lối
Vẫn vững niềm tin sẽ tương phùng.
Thi Hạnh