Ừ nhé là thơ em đã biết
Phương trời xa lắm có mong không ?
Chúa Xuân chắc cũng hùa theo nắng
Để sưởi hồng thêm chút má hồng ..
Nếu giữa mộng ngà vương chút lệ
Cũng là hạnh phúc chẳng tròn câu
Đừng em chớ tẩm màu yêu dấu
Vào lệ lòng ta sẽ xót đau ..
Ta đón xuân này bên phố nhỏ
Xứ người thưa lắm kẻ du xuân
Và em bỗng lạc từ xa tới
Chạm khẽ hồn thơ vụn mấy vần ..
Ta nhặt thơ rơi nhìn bỡ ngỡ
Em thành tiên nữ đẹp trong mơ
Từ khi xuôi ngược đời lưu xứ
Ta dám đâu lòng say đắm tơ ..
Thơ vẫn là thơ em cứ dệt
Tóc thề cứ phủ kín trời ta
Từ phương xa đó trăng hờn dỗi
Em giống mùa trăng thuở ngọc ngà ..
Nhược Thu