Ừ nhé em đã xù thơ
Nhưng tình em đã bao giờ xù đâu
Nếu mình phải cách chia nhau
Cõi đời giông tố tìm đâu an bình ?
Theo thơ em gởi chút tình
Người đem hong gió nên tình bay đi
Đêm về ngấn lệ ngang mi
Trách ai hờ hững, trách chi thơ mình.
Em xù thơ, không xù tình
Anh nghe cho kỹ : xù tình là anh !
Chỉ vài sợi nhớ mong manh
Anh đem chôn dấu nên đành... xù nhau.
Thi Hạnh