Thơ chỉ là thơ, em đã biết 
Nhưng tim vẫn gọi nhớ âm thầm 
Vẫn mộng về một mảnh tình chung 
Và tha thiết kết dòng chờ đợi 
Em gọi nắng gieo mùa xuân mới 
Cho ấm tình ở cuối trời xa 
Nếu mi em đọng hạt lệ ngà 
Cũng chỉ là pha lê hạnh phúc 
Én tung bay rồi cũng có lúc 
Phải dừng chân khi cánh mỏi mòn 
Và em sẽ làm thảm cỏ non 
Ở nơi ấy tình son én mộng 
Em rất bé dưới trời lồng lộng 
Rất nhỏ nhoi lạc giữa dòng đời 
Em chỉ cần lớn với anh thôi 
Còn tất cả hãy trôi hờ hững 
Tơ tình có chìm trong thung lũng 
Thơ tình cũng vẫn sẽ vươn cao 
Vẫn bay trong hương gió ngọt ngào 
Và sáng như ngàn sao lấp lánh... 
Thi Hạnh 
 
