Em giam phân nửa chia ai đó
Giữa chốn trần gian khuất địa đàng 
Hương ủ trong thơ ngần ấy nỗi 
Nhớ thời dào dạt tiếng ve ran 
Anh ươm hoa trái vào thơ mật 
Để ướp môi em chín ngọt ngào 
Vóc lụa trong gương vừa thức muộn
Đầy hồn anh đó nắng xôn xao 
Em ơi hai đứa hai phân nửa 
Có ráp thành khuôn giữa nhịp cầu
Một nửa bên em trời đã ấm 
Sao còn một nửa tỉ tê đau ? 
Mà em chỉ nhớ nhau phân nửa 
Vóc ngọc môi ngà lỡ ướp thơ 
Đã nếm chung màu hoa trái nở 
Hồn say ngào ngạt đến không ngờ 
Nhược Thu
06/12/2007
 
