Phương bắc người về hoa nắng rũ
Hoa lòng cũng rũ giống hoa thơ
Nắng hoa héo hắt trên đường cũ
Thơ chất đầy tim những đợi chờ
Lưu luyến để rồi ta cách biệt
Em về sương buốt bóng trăng rơi
Bóng đêm che bóng thơ treo vách
Nửa mảnh sầu riêng nửa góc trời
Một nửa tim buồn ai phủ lụa
Lối về sũng ướt gió mưa pha
Hôn em chưa ráo bao hờn tủi
Sợ lệ người đi đẫm gót ngà
Nhắm mắt đi em , trăng bỏ trốn
Đôi hồn không trốn nổi đành đau
Dù trăng có khuyết thành bao mảnh
Trăng vẫn là trăng khác ánh Sao ...
Nhược Thu
08/10/2007