Thương quá em đi trời mới sáng
Một mình một bóng giữa cô đơn 
Vì đâu mà vượt ngàn cây số 
Hành lý mang theo khối mộng tròn 
Thương quá nhìn em trong bóng chiếc
Bây giờ xa tít cũng gần thôi 
Sá chi ngàn dặm , tinh cầu lạ 
Cũng vượt tìm xem bóng lạc đời 
Thương quá mỏi mòn trong ngóng đợi 
Môi hồng vẫn đậm những chờ mong 
Hành trang em chất đầy thương nhớ 
Chất mãi mà sao vẫn cứ nông 
Thương quá cuối cùng em đã đến 
Môi cười khúc khích nắng hồng say 
Vứt va li đó ôm chầm cứng 
Nửa mảnh trăng lòng nghiêng tóc mây 
Nhược Thu
08/09/2007
 
