Em à đời tựa cánh sương
Hoa trôi nước chảy vô thường về đâu
Quê hương như khối tình sầu
Cho em ngan ngát nụ đầu mặn môi ..
Quê hương đâu chỉ núi đồi
Dăm con diều nhỏ nụ cười tuổi xanh
Quê hương đâu chỉ vòng quanh
Trên manh chiếu rách vá lành bằng mơ
Từ em bẻ chữ xa thơ
Có nghe tiếng sóng giạt bờ đêm đêm
Có còn nghe nửa buồng tim
Run trong nhức buốt đau niềm Việt nam ..?
Nhược Thu