Hà nội một lần ta thoáng qua
Dư âm huyên náo giữa lòng Ga
Bóng ga Hàng Cỏ xa dần nhỏ
Chen bóng em trong phút xế tà
Đây vết son môi bâu áo thấm
Vòng tay còn ấm khó lòng quên
Đưa ta em muốn đưa về tận
Nhưng chỉ là mơ của hão huyền
Đây hồ Hoàn Kiến song song bước
Bóng nhỏ kề vai nũng nịu buồn
Bởi biết rồi đây đôi phút nữa
Đường đời vắng mãi gót chân son
Ta xa từ đó, em , Hà Nội
Giọng Bắc ngọt ngào như tiếng thơ
Bóng liễu dịu mềm như trúc rũ
Trong tay say đắm phút mong chờ
Hà Nội giờ này chắc rất mưa ?
Em còn thao thức mỗi ban trưa
Hay bên song cửa nhìn xa tít
Mà ngỡ như ta chỉ mới vừa .... ?
Nhược Thu