Em đi chẳng thấy ngày quay lại
Mây nước trùng dương tỏa dật dờ
Nắng hắt hiu về trong gió lạnh
Bóng người sâu thẳm giấu trong mơ
Em đi thoáng chốc mùa thôi hạ
Phượng đã tàn phai mấy lứa rồi
Ve đã đầu thai tròn mấy kiếp
Kiếp mình chưa hợp vẫn xa xôi
Em đi bước nhỏ dài hay ngắn
Đi huốt ngày sau thế kỷ xa
Nếu có quay về nơi khởi điểm
Thì tình đã rữa giống thây ma
Em đi gồng gánh buồn đang lớn
Buồn của ngày qua hay kiếp sau
Buồn của Trường Sa hay Ải bắc
Mà nghe đuôi mắt
chưá chan sầu
Nhược Thu