Sài gòn có lắm mưa không em
Tóc ướt ai lau giúp giọt mềm ?
Những buổi đi về trên lối cũ
Đường dài nỗi nhớ có dài thêm ?
Sai gòn có lẽ đã thôi mưa
Có lẽ ai mang nước giấu mùa
Giấu áng mây buồn treo xứ lạ
Cho lòng ta nhớ cõi xa xưa
Ngày về chẳng hẹn nhau chi nữa
Em đã neo đời giữa bến xuân
Ta lách đời ta bàng bạc sóng
Nghiêng theo con nước giũ phong trần
Xuân này ta lại không về tiếp
Mưa cuốn mây về chốn biển xa
Gió cuốn ta vào cơn mộng mị
Làm đau thêm mãi hiếp xa nhà
Nhược Thu