Em ngồi vá mảnh tình xưa
Hay em vá mảnh trăng thừa mái tây
Gió xào xạc lá trên cây
Tóc em đan rối môi đày đọa nhau
Vầng trăng nửa mảnh treo cao
Sao em hái xuống cho vào lồng riêng
Nửa kia soi mảnh ưu phiền
Quê hương nửa mảnh sầu nghiêng gót trần
Em về để lại phân vân
Đường xa chưa tới đường gần đã quên
Nơi này trăng chiếu buồn tênh
Vì em chưa vá trăng liền vào thơ...
Nhược Thu