Mẹ bảo: “con gái đã lớn rồi
May thêm vài chiếc áo đi thôi
Để con gái mẹ càng duyên dáng
Những lúc vui chơi chốn đông người”
Chắc mẹ biết em đã phải lòng
Nên thường thờ thẩn đứng bên song
Hay ươm hương nắng lên tóc rối
Dõi mắt ngang trời mộng xa xăm
Phen này chắc độn thổ mất thôi
Má đỏ, chân run, thẹn quá trời
Ai bảo người hay nhìn len lén
Để tim dồn dập nhịp chơi vơi
Thấy mẹ thường lo lắng cho em
Sợ kiếp má hồng lắm truân chuyên
Mười hai bến nước trong và đục
Làm sao ai biết kẻ sang hèn.
Thi Hạnh