Em may áo mới hồn phơi phới
Hoa nở cũng hồng thua nét môi
Mây cũng thua xanh bờ tóc rối
Và thơ ngơ ngẩn chợt quên đời...
Em may áo mới là ta biết
Lòng đã ưng người dưng phải không?
Ôi hỡi người dưng sao khác họ
Mà luôn mơ mộng buổi tương phùng...
Áo mới em may tình có mới
Cớ sao lòng lại vướng tơ vương
Bàn chân chim sáo thôi đùa giỡn
Vì sợ người dưng thấy hết thương...
Bến đục hay trong đời khó biết
Nhưng lòng cha mẹ bến luôn trong
Là nơi gạn đục đời con cái
Để nụ cười còn mãi mãi hồng....
Nhược Thu