Anh gọi em: chị, cô… gì cũng được
Chỉ cần nghe chút hơi ấm trong lòng
Để sống còn qua những tháng mùa đông
Khi tuyết trắng phủ ngập lòng băng giá
Em vẫn thế, nhưng tim... hình như lạ
Vẫn miệng cười vẫn tóc xõa bờ vai
Nhưng thẹn thùng đôi má đỏ vì ai
Và biết nhớ một chàng trai – thi sĩ
Đã in rồi hình bóng ai trong trí
Để đêm buồn thao thức hạt sầu tuôn
Lớn làm chi cho ánh mắt thêm buồn
Cho suối tóc vấn vương từng cánh gió
Ước một mai đôi tim chung nhịp thở
Bõ công chờ héo hắt tháng ngày qua
Em lớn vội để yêu anh kia mà
Đâu phải lớn để điểm trang son phấn
Nếu duyên đầu tình em không đỗ bến
Em lạy Trời cho em nhỏ mãi thôi…
Thi Hạnh