Nửa đôi với một chờ mong
Nửa đôi với một dòng sông đợi chờ
Nửa đôi chung bến hẹn hò
Nửa đôi xa cách bây giờ cách xa
Thu về lá cũng phong ba
Như ta biền biệt quê nhà bỗng dưng
Hồn thơ góc thẳng góc chùng
Góc em mờ mịt đóng khung cuộc đời
Bây giờ còn góc nửa tôi
Nghiêng nghiêng bóng đổ chiều rơi muộn phiền
Em về bên đó lặng yên
Còn không bóng nhỏ dong thuyền chở đau
Trăm năm nước chảy qua cầu
Nửa đời mây nước bạc màu vì ai
Bây giờ mùa đã thu phai
Ngàn xa quê cũ dặm dài bóng trăng.
Nhược Thu