Thuyền thơ đã lật
nhào
 Bây giờ em nơi
đâu 
 Núi rừng hay hải
đảo 
 Đồng hoang hay
giang đầu ? 
 Ta về nghe gió
tương tư bụi 
 Buồn rách đêm
dài thơ rách niêm 
 Gió tháng tư
xoay thành lốc xoáy 
 Từng cơn gào hú
ở trong tim 
 Và em chợt vắng
như hoang mạc 
 Quê cũ nhạt
nhòa sông nước trôi 
 Thơ cũ mượt mà
hay lởm chởm 
 Cũng không ngăn
nổi gió thay đời 
Thơ ai khóc cuộc đổi dời
Ngàn năm mây trắng vẫn đòi nợ nhau 
Thơ ta chưa viết đã đau
Ngàn năm mây vẫn ngăn sầu quạnh hiu
Nhược Thu
 
