Ta dắt chiều buồn qua phố lạ
Nỗi buồn thấy lạ chợt buồn hơn
Chiều đi lên chuyến xe đêm mất
Để trọ hồn ta trọn khối buồn
Em dắt nụ cười sang hối hả
Nụ cười chợt vấp ở trên môi
Nhìn em bối rối quen hay lạ
Lạ lắm không em nghĩa lỗ lời
Ta lỗ hay lời xin nhận cả
Miễn đời đừng lỗ những niềm vui
Dù cho gió cát bay nghìn hưóng
Ta vẫn bên trời xin lẻ loi
Nhược Thu