Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017

Quá Khứ

Nghe tiếng là Xuân nào đã thấy
Chỉ là đông giá trải bâng khuâng
Chở buồn lưu xứ về đâu đó
Cặp bến trời xuân vẫn nhọc nhằn

Em dắt hồn ta đến chốn này
Có hoa có bướm lượn mê say
Bóng xuân em ướp vào băng tuyết
Làm nắng ngày nao cũng lạc bầy

Giọt nắng  mùa xưa sao rất ấm
Hong bờ tóc mướt thắm môi tươi
Mà em dành dụm từ lâu lắm
Có sưởi mầm xuân trổ mộng đời  ? 

Mùa xuân như vẫn còn say ngủ
Ta thức tìm chi giữa cuộc cờ
Chút nắng nằm im miền quá khứ
Đâu còn đủ ấm sưởi câu thơ

Nhược Thu