Em là của anh đến muôn đời
Đến ngày mây lơ lửng quên trôi
Trăng kia thôi sáng soi dương thế
Đá mòn, biển cạn mới phai phôi
Em là của anh đến khi nào
Mưa không rơi nữa những lao xao
Nắng kia quên chiếu tia hy vọng
Không còn lóng lánh những vì sao
Em là của anh đến bao giờ
Con tằm từ giã kiếp vương tơ
Lá hoa quên ước mơ sợi nắng
Trẻ thơ chê tiếng mẹ ầu ơ
Em là của anh mãi khôn cùng
Muôn đời luôn vẹn nghĩa tình chung
Dù con tim nhỏ kia ngừng đập
Cũng sẽ yêu anh đến muôn trùng
Thi Hạnh