Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

Nắng Bỗng Cút Côi

Khi nào em nghỉ làm thơ
Nhờ chia anh chút mộng hờ còn dư
Để anh sai gió vào thu
Tìm bay theo áo ai mù cõi xa...

Thơ buồn nhà nắng phôi pha
Em buồn sao thả buồn qua hướng nầy?
Lỡ mai trời cũng đuổi mây
Bé ơi có đuổi hao gây được không...?

Lối xưa ai trải nắng hồng
Từng tia nắng nhỏ nhưng lòng mênh mông
Bé về nắng chỉ vừa trong
Bé đi nắng giúp tô hồng má môi

Bây giờ nắng bỗng cút côi
Nắng trong không có thơ ngời mắt ai...

Nhược Thu