Em hãy là thơ trong cõi mê
Nỗi đau chưa đủ đón vui về
Để cho những nụ cười chưa héo
Còn chút gì mong dẫu tái tê
Em hãy là thơ giữa cõi thơ
Cho từng con chữ khỏi bơ vơ
Để anh muôn kiếp sau còn thấy
Ánh mắt em xanh tựa biển hồ
Em hãy là thơ
trong cõi ma
Ma tâm ma trí kiếp xa nhà
Đời hiu hắt nắng đừng hiu hắt
Dẫu mộng ban đầu xa mãi xa
Em hãy là thơ dù cạn chữ
Cho anh khi đọc vẫn êm đềm
Để che tiếng nấc đời lưu xứ
Gờn gợn bên lòng giữa tháng đen
Nhược Thu