Xuân gối đầu giữa cánh tay anh
Nở muôn hoa nắng nhảy trên cành
Có mây có gió làm sân khấu
Mây mặc áo màu xanh rất xanh
Em gối đầu giữa áng thơ hoa
Bờ môi chợt thắm nét xuân ngà
Xuân sang giữa xứ người xa lạ
Sao vẫn nghe đường xa cứ xa
Anh gối đầu giữa cánh tim đêm
Vần thơ lưu xứ có êm đềm ?
Nghe hơi thở chữ chừng như rối
Lạc giữa quê người trôi ấm êm
Xuân gối đầu chung góc nhớ nhung
Góc căng đang nhớ góc kia chùng
Góc xa đang sợ chiều qua vội
Làm vỡ màu trăng nở ngập ngừng ..
Nhược Thu