Chỉ là thấp thoáng bóng mùa xuân 
Chưa đến đã đi vội quá chừng 
Nụ xinh vừa chớm chờ khai mãn 
Đã đầy xác rụng khắp quanh sân 
Bãng lãng bờ quê thơm khói rạ 
Đã nói cùng anh biết bao lần 
Đừng vay chi nắng vùng trời mới 
Bởi vì nơi đó chỉ có đông. 
Đâu bán lời thơ bán tiếng lòng 
Cõi tạm mà, có vốn là không 
Xuân đã cách xa vùng trời đó
Thì đêm thu muộn có lạnh không ?!
Băng Nguyệt
 
