Anh đâu cần trả mùa hạ nắng
Vì nắng sẽ hờn buổi vào thu
Khi gió buốt về ngang ngõ vắng
Làm phai thương nhớ thuở ban đầu
Anh đâu cần trả lời hẹn ước
Khi dấu ân tình đã hắt hiu
Ngày mai có lưu vong từng bước
Cũng còn một chút để mang theo
Anh đâu cần trả bài thơ ấy
Khi đã lạc rồi những thanh âm
Rồi đây có gép vần thơ mới
Cũng chẳng còn ai để thì thầm
Anh đâu cần trả ngày với tháng
Hay trả cho đầy tuổi đời em
Một khi ân tình kia quá vãng
Thì tuổi cho nhiều cũng hom hem.
Thi Hạnh