Như thế mà em bảo đã nhiều
Ít giòng nhật ký chở đìu hiu
Úa vàng trang giấy cong ngoài góc
Là bởi em lười vuốt phẳng phiu
Một ít xưa lạc cuối giòng
Em thừ ít mộng nhốt sầu chung
Vầng trăng hờ hững nhìn thơ khuyết
Một thoáng vàng phai đến lạnh lùng
Một ít ngậm ngùi pha nắng muộn
Ta nhìn như giọt nhỏ rời tim
Dù thu có úa màu hơn nữa
Đâu đủ tàn phai cả cánh chim
Em ghé mộng hờ bên góc nhớ
Ta về bóng xế cõi trầm không
Vài ba cụm chữ còn đang múa
Trời chửa xong mùa đã chớm đông
Ta gác nỗi buồn trên bếp lạnh
Hơ hoài cũng chỉ ấm vài câu
Vài câu vàng cả mùa thương nhớ
Thơ bỏ đi rôi ai nhớ nhau??
Nhược Thu