Sang sông ai đã sang sông
Bên này chiếc lá lòng vòng muốn rơi
Trách tôi em cứ trách tôi
Giờ em sang trước cả người lẫn thơ
Phơi mơ ta nắn dây tơ
Nắn dây chưa thẳng tình hờ đã khô
Ta đi săn cuộc đợi chờ
Làm sao vá mộng hải hồ vừa tan
Em buồn trách gió thu sang
Gió không gom đủ lá vàng đền nhau
Mong đời mưa nắng thôi đau
Vóc em ngà ngọc, ta sầu mình thôi...
Nhược Thu