Em nào cất bước sang sông
Chỉ lá chiếc lá thay lòng đó thôi
Ngày mai lá sẽ buông lơi
Ngày mai lá sẽ chơi vơi bẽ bàng
Hay là lá muốn sang ngang?
Nên vội khoác lấy áo vàng làm duyên
Quên nàng nắng ấm bên hiên
Quên lời son sắc những đêm trăng ngà
Cũng là một giấc mơ hoa
Ai người đem cất đậm đà vào rương?
Giật mình, len lén soi gương
Thấy đời như chiếc lá đương... úa vàng.
Thi Hạnh