Em vẫn hỏi ven trời xao xác lá
Đến bao giờ nắng hạ mới dừng chân
Để được luồn hơi nắng ấm vào thân
Và nung đốt chút cơ trần năm cũ
Em vẫn biết nơi đây trời viễn xứ
Nắn nót hoài dăm nét chữ thân thương
Cũng chẳng bằng một chút nắng Quê Hương
Rơi man mác khắp nẻo đường quê Mẹ
Em vẫn nhớ những mùi hương rất khẽ
Thoang thoảng về hơ nhẹ giấc chiêm bao
Gió thì thầm ru cánh lá lao xao
Trên cao ngất một vì sao lấp lánh
Em vẫn tưởng lần ra đi là mất
Chẳng còn gì để ôm ấp riêng mang
Chút niềm đau em gói ghém vội vàng
Rồi lặng lẽ trong bàng hoàng, quay bước
Em vẫn ngỡ niềm đau nhiều năm trước
Đã dần phai theo quy ước cuộc đời
Ai có ngờ một chút nắng chơi vơi
Làm thổn thức giấc mơ ngời viễn ảnh
Và em hứa dù nơi nào xa lắm
Vẫn yêu hoài giọt nắng ấm Quê Hương.
Thi Hạnh